Tôi từng nghĩ mình tiết kiệm giỏi.
Bất cứ thứ gì dưới 200.000 đồng đều khiến tôi cảm thấy hài lòng. Một chiếc quạt nhựa, một bộ nồi nhôm mỏng, một đôi giày online – miễn là “rẻ” và “dùng được tạm” là tôi sẵn sàng bỏ tiền.
Nhưng ở tuổi 40, khi tôi nằm vật trên chiếc nệm cũ lún võng, lưng nhức mỏi, rồi phải thay ga gối sau mỗi mùa vì bạc màu sờn vải, tôi bắt đầu nghi ngờ: “Tiết kiệm vậy rồi sao vẫn thấy mệt?”.

M ua vì rẻ – nghĩ là tiết kiệm
Hồi mới lấy chồng, chúng tôi vào siêu thị với tờ giấy ghi: “Ưu tiên đồ rẻ.” Tôi từng chọn nồi 199.000 đồng dù lớp chống dính mỏng như giấy bạc, rồi than phiền khi cá dính chảo cháy đen. Tôi từng mua dép 65.000, vài tháng đã đứt quai – nhưng lại vẫn tiếp tục mua đôi mới vì... “giá rẻ mà”.
“Cái này có 99.000 thôi, không mua thì phí.” “Dùng tạm vài tháng là được mà.” “Giờ chưa có tiền, để sau đổi đồ tốt hơn”.
Tôi đã nói những câu đó suốt hơn 10 năm. Và rồi, những món “tạm bợ” ấy chiếm đầy tủ, nhưng chẳng món nào khiến tôi thấy thật sự thoải mái.
Một sự cố nhỏ, một lần thức tỉnh
Tôi bắt đầu thay đổi từ một sự cố nhỏ: cái chảo cũ tróc lớp chống dính, rơi vào cháo con tôi đang ăn.
Rồi tiếp đến là hôm tôi cúi người hút bụi bằng chổi, đứng dậy thì đau lưng đến chảy nước mắt.
Lúc ấy, tôi không còn nghĩ về "giá tiền", mà chỉ nghĩ: "Mình đáng lẽ có thể không mệt như vậy, nếu chọn đồ tốt hơn."
Tôi ngồi xuống, ghi một danh sách: những thứ mỗi ngày mình dùng – và không nên tiết kiệm quá mức. Nệm ngủ, chăn ga, giày đi bộ, máy hút bụi, nồi nấu cơm, bàn làm việc…
Học cách mua có chọn lọc – đầu tư để sống dễ hơn
Tôi đổi nệm 800.000 đồng sang loại foam nâng đỡ giá 5 triệu – ngủ ngon hơn, lưng không còn ê ẩm sáng dậy.
Tôi mua máy hút bụi mini 1,3 triệu – mỗi ngày đỡ được 20 phút, cả tuần có thêm 2 tiếng nghỉ ngơi.
Tôi chọn một đôi giày tốt giá gần 1,6 triệu – bước đi nhẹ nhàng, đi chợ, đưa con đi học, dắt xe không còn thấy mỏi chân.
Mỗi món tôi mua đều “đắt hơn bình thường”, nhưng tôi tính kỹ:
- Nếu giày tốt dùng 3 năm, mỗi tháng chỉ “tốn” 44.000 đồng
- Nếu nệm tốt dùng 7 năm, mỗi đêm chỉ 1.960 đồng cho một giấc ngủ ngon
- Nếu máy hút bụi giúp tôi nghỉ được 2 tiếng mỗi tuần – tôi coi đó là “mua thời gian rảnh” chính đáng

Bài toán chi tiêu: Tôi vẫn tiêu như cũ, nhưng khác đi
Món đồ | Mua kiểu cũ (rẻ, thay thường) | Mua kiểu mới (tốt, dùng lâu) | Nhận xét |
---|---|---|---|
Nệm ngủ | 2 cái x 800k = 1.600.000 | 1 cái x 5.000.000 | Ngủ ngon hơn, lưng không đau |
Giày đi bộ | 4 đôi x 400k = 1.600.000 | 1 đôi x 1.600.000 | Đi nhẹ, không mỏi, bền |
Máy hút bụi | Không có | 1 chiếc x 1.300.000 | Giải phóng sức lao động |
Tổng chi có thể cao hơn lúc đầu, nhưng lợi ích gấp nhiều lần: sức khỏe tốt hơn, nhà sạch hơn, thời gian rảnh hơn – và tôi không còn bực bội vì những thứ nhỏ nhặt như nồi bị cháy, dép đứt hay tay đau vì lau nhà.
Sau tuổi 40: Tiêu tiền không phải để “sắm” – mà để sống dễ hơn
Tôi không còn chạy theo đồ sale. Tôi không mua 5 cái áo 100.000 nữa, mà chọn 1 cái áo 500.000 khiến tôi mặc vào thấy tự tin và thoải mái.
Tôi không mua vì “có giảm giá” – tôi mua vì biết mình cần gì, và món đó giúp mình sống nhẹ nhàng hơn mỗi ngày.
Tôi từng tiếc từng trăm nghìn. Giờ tôi tiếc những ngày mình phải mệt chỉ vì tiếc tiền. Tôi từng nghĩ: mua đồ là để có. Giờ tôi hiểu: Mua đúng đồ là để sống – sống tốt hơn, nhẹ nhõm hơn.
Nếu bạn cũng đang ở tuổi 35–45 như tôi, hãy thử viết ra một danh sách: “Mỗi ngày mình dùng gì?” – và bắt đầu đầu tư từ chính những thứ đó. Vì sau cùng, sống xứng đáng là sống giữa những thứ khiến bạn thấy dễ chịu – yên tâm – và đủ đầy trong chính căn nhà mình.