Và đây là 3 nguyên tắc tôi ước biết sớm hơn, trước khi để cảm xúc điều khiển ví tiền của mình.
1. Nguyên tắc đầu tiên: Mua vàng bằng kế hoạch, không bằng cảm xúc

Ngày trước, tôi từng tin rằng “ai nắm vàng là người thắng”. Vì thế, mỗi lần giá tăng, tôi lại lao ra tiệm, nghĩ “phải mua ngay kẻo mai còn cao hơn”.
Hậu quả là: tôi mua ở đỉnh, rồi vài tuần sau giá hạ, cầm vàng trong tay mà chẳng dám bán, vì “lỗ nhìn thấy”.
Sau đó, tôi học được bài học đầu tiên: Đừng mua vàng khi cảm xúc đang nóng. Mỗi quyết định phải gắn với kế hoạch – không gắn với tin tức.
Giờ tôi chỉ mua khi có mục tiêu cụ thể: tích lũy dài hạn, không đầu cơ ngắn hạn.
Ví dụ:
- Mỗi quý, tôi dành đủ triệu mua 1 chỉ vàng, bất kể giá.
- Khi đủ 5 chỉ, tôi ngừng, cất vào két.
- Tuyệt đối không “lên mạng xem giá từng ngày” nữa.
Cách làm đó giúp tôi ổn định tâm lý, không còn cảm giác “bị thị trường kéo đi” – mà ngược lại, tôi là người điều khiển nhịp mua của chính mình.
2. Nguyên tắc thứ hai: Mua vàng bằng thu nhập thật, không bằng tiền nóng
Tôi từng mắc sai lầm lớn: mượn tiền để mua vàng “lướt sóng”. Khi đó, lãi suất ngân hàng 9%, vàng tăng 5% trong tháng, tôi nghĩ “vẫn lời”. Nhưng thực tế là phí mua bán, chênh lệch và thuế khiến khoản lời bốc hơi.
Sau một năm, tôi chỉ thấy mệt và căng thẳng. Giá vàng tăng rồi giảm, còn tôi thì mất ngủ – vì vàng thì nằm im, mà lãi vay thì vẫn chạy.
Giờ, tôi chỉ mua vàng khi:
- Tiền đó thực sự là tiền nhàn rỗi, không ảnh hưởng sinh hoạt.
- Khoản chi mua vàng không vượt 10–15% thu nhập hàng tháng.
Bằng cách này, tôi không còn “đuổi theo” giá, mà biến vàng thành một phần nhỏ trong chiến lược tài chính cá nhân.
3. Nguyên tắc thứ ba: Hiểu rõ mình mua vàng để làm gì

Có người mua để phòng rủi ro, có người mua để đầu tư. Nhưng tôi từng không biết mình mua để làm gì – chỉ đơn giản “vì thấy người khác mua”. Đó là sai lầm khiến tôi giữ vàng mà không an lòng, vì không có mục tiêu rõ ràng.
Giờ tôi chia vàng ra 3 mục tiêu rõ ràng:
- Quỹ an toàn: 3–5 chỉ, cất cố định – không bán dù giá tăng.
- Quỹ linh hoạt: 1–2 chỉ, để sẵn cho các dịp đặc biệt (sắm Tết, đầu tư nhỏ).
- Quỹ dài hạn: phần còn lại, mua tích lũy định kỳ – giống như gửi tiết kiệm bằng vàng.
Nhờ đó, mỗi khi giá biến động, tôi không còn cuống cuồng hỏi “mua hay bán?” nữa. Tôi biết vàng nào để giữ, vàng nào để xoay – và quan trọng, tôi ngủ ngon hơn.
Tôi từng thua vì tham, bây giờ tôi “lời” vì bình tĩnh

Trước đây, tôi nghĩ người thắng là người mua đúng thời điểm. Giờ tôi hiểu: người thắng là người kiên trì và kỷ luật.
Tôi không còn “bấm điện thoại xem giá” mỗi ngày. Tôi chỉ quan tâm 2 việc:
- Mình còn đang giữ đúng kế hoạch không?
- Dòng tiền có đang an toàn không?
Từ khi làm vậy, tôi không còn lỗ vì vàng, mà bắt đầu lãi vì sự an tâm. Giá có thể lên xuống, nhưng cảm xúc của tôi thì không dao động nữa.
Kết luận: Giá vàng có thể thay đổi, nhưng nguyên tắc phải cố định
Vàng không có lỗi – lỗi là ở cách ta mua. Ba nguyên tắc này tưởng đơn giản nhưng đã giúp tôi thoát khỏi “cơn nghiện giá vàng” mà nhiều người đang mắc:
- Mua theo kế hoạch, không theo tin tức.
- Chỉ mua bằng tiền nhàn rỗi.
- Luôn biết rõ mình mua để làm gì.
Đôi khi, không mua mới là quyết định tài chính đúng nhất. Vì người biết chờ – chính là người đang thắng.