1. Tiền sinh hoạt cố định: “Khoản phải trả, không thể chậm”
Chị Minh (47 tuổi, Hà Nội) nói một câu rất thật: “Tôi chỉ bắt đầu nhẹ đầu khi tách riêng tiền sinh hoạt. Trước đó gộp chung, lúc nào cũng thấy thiếu”.
Nhóm này gồm: tiền điện – nước – gas, Internet, tiền rác, phí gửi xe, học con (nếu còn), tiền chợ cơ bản và mọi khoản “duy trì cuộc sống”.
Tách nhóm này ra để bạn biết chính xác mỗi tháng gia đình mình “đốt” bao nhiêu. Ở tuổi 45 trở đi, nhiều người hoảng hốt vì nhận ra tiền chợ + điện nước + phí dịch vụ đã chiếm 50% thu nhập mà không hề để ý.
Gợi ý mức chia: 45–50% thu nhập. Đủ – rõ – không bội chi.
2. Tiền cho bản thân: “Không trích riêng, sẽ sống mệt mỏi”
Phụ nữ tuổi trung niên dễ rơi vào kiểu sống hy sinh: tiền gì cũng dành cho gia đình, còn mình “tính sau”. Nhưng chính điều này khiến nhiều người 55–60 tuổi kiệt quệ, không có khoản chăm sóc sức khỏe hay tái tạo năng lượng.
Nhóm này gồm: làm tóc, khám định kỳ, tập luyện, mua quần áo cần thiết, mua sách, café – gặp bạn, mọi thứ dành để nuôi dưỡng tinh thần.
Chị Hương (46 tuổi, Thủ Đức) kể: “Ngày tôi tách khoản cho bản thân, tôi thấy mình được thở. Không phải đợi ‘dư ra’ mới dám mua đôi giày êm để đi bộ.”
Gợi ý mức chia: 10–15%.
3. Tiền tích lũy – tuyệt đối không gộp với tiền chi tiêu
Từ tuổi 45, “dòng tiền tiết kiệm” càng phải rõ ràng. Gộp chung trong tài khoản chi tiêu là kiểu mất tiền âm thầm nhất.
Đây là khoản để tạo chỗ dựa cho tuổi già: quỹ khẩn cấp, quỹ mua nhà nâng cấp, quỹ sửa nhà, quỹ dưỡng già, quỹ phòng ốm đau.
Nhiều phụ nữ từng tâm sự: “Không phải tôi không tiết kiệm được, mà tôi để tiền chung nên chi lúc nào không biết.”
Gợi ý mức chia: 15–20% thu nhập, chuyển tự động ngay đầu tháng.
4. Tiền đầu tư nhỏ – đều: “Không đầu tư sớm là tự tăng rủi ro cho tuổi già”
45 tuổi vẫn chưa muộn, miễn là bạn bắt đầu.
Khoản này không cần lớn, chỉ cần đều: vàng nhỏ, chứng chỉ quỹ, tích lũy hưu trí tự nguyện, mua tài sản nhỏ sinh lời nhẹ (tùy điều kiện).
Điểm quan trọng: đừng dùng chung với quỹ tiết kiệm. Đầu tư là tiền “để tương lai hoạt động”, không phải để chi tháng này.
Một người bạn của nhân vật (chị Lan, 48 tuổi, Nam Từ Liêm) chia sẻ: “Chỉ cần 1 triệu mỗi tháng là tôi đã có khoản quỹ giúp mình tự tin hơn khi bước vào tuổi 55.”
Gợi ý mức chia: 5–10%.
5. Tiền dự phòng cho bố mẹ – con cái: “Khoản mềm nhưng bắt buộc phải có”
45 tuổi là giai đoạn kẹp giữa: bố mẹ già hơn, con cái lớn hơn, khoản phát sinh nhiều hơn. Nếu không tách riêng, toàn bộ kế hoạch tài chính sẽ dễ sụp.
Khoản này không phải “bắt buộc phải chi”, nhưng bắt buộc phải chuẩn bị: thuốc men, sinh hoạt, hiếu hỷ, tiền học thêm của con, tiền đóng đột xuất.
Tách khoản này giúp bạn không rút vào tiền tiết kiệm mỗi khi có việc, và đặc biệt: giảm cảm giác “không kiểm soát được tiền”.
Gợi ý mức chia: 10%.
Bảng chia 5 khoản tham khảo (áp dụng cho thu nhập 15 triệu/tháng)
| Khoản | Tỷ lệ | Số tiền | Ghi chú |
|---|---|---|---|
| 1. Sinh hoạt cố định | 50% | 7.500.000đ | Điện nước – chợ – phí – duy trì cuộc sống |
| 2. Cho bản thân | 10% | 1.500.000đ | Làm đẹp – sức khỏe – tinh thần |
| 3. Tích lũy | 20% | 3.000.000đ | Chuyển riêng đầu tháng |
| 4. Đầu tư nhỏ | 10% | 1.500.000đ | Góp dần – tích lũy dài hạn |
| 5. Dự phòng gia đình | 10% | 1.500.000đ | Phát sinh cho bố mẹ – con cái |
Kết luận: Tách tiền để sống nhàn, không phải để khắt khe
Phụ nữ 45 tuổi trở đi cần một thứ quan trọng hơn thu nhập: sự chủ động với tiền. Tách 5 khoản này là cách để bạn không bị cuốn vào bội chi, không phụ thuộc, và không hoảng loạn mỗi khi có việc phát sinh.
Như chị Minh nói: “Lúc tách tiền, tôi tưởng là phiền. Nhưng sau 1 năm, tôi thấy đó là điều giúp mình sống tự do và bình tĩnh nhất.”
Chỉ cần làm sớm, tuổi già sẽ nhẹ hơn rất nhiều.