Vừa qua, tại chương trình Have a sip, diva Hồng Nhung đã chia sẻ về việc cô công bố di chúc ở tuổi 55.
Cô nói: "Thực ra tôi viết di chúc từ khi con tôi mới được 1 tháng tuổi. Vì có con nên tôi phải viết di chúc để nếu tôi có chuyện gì xảy ra, gặp tai nạn bất ngờ thì con tôi còn được pháp luật bảo vệ về mặt pháp lý.
Tới khi phát hiện mình bị ung thư, tôi có thay đổi lại một chút ở di chúc. Tôi muốn được trở về Hà Nội sau khi qua đời.
Trên thực tế, tôi muốn hiến nội tạng và nếu tôi qua đời, tôi mong những ai thương mến tôi sẽ thả một vòng hoa nhỏ nhỏ xinh xinh trên dòng sông Hồng vì đó sẽ là nơi tôi trở về.
Có một điều khiến tôi vô cùng xúc động, tới mức khóc luôn tại chỗ. Lúc đó tôi tập cho live show Hồng Nhung hát về Hà Nội ở khách sạn. Tôi tập tới bài Hà Nội là tôi do nhạc sĩ Lưu Hà An - bài này là một trường ca với nhiều cung bậc, tông nhịp khác nhau giống bài Đóa hoa vô thường.
Ở câu kết bài ban đầu là "Hà Nội ơi, tôi sẽ trở về". Tới lúc tôi vào tập nhạc, Lưu Hà An đổi lại câu kết là "Hà Nội ơi, tôi sẽ ở lại". Tôi có hỏi thì Lưu Hà An bảo mới đổi lại lời. Ngay lúc đó, tôi bật khóc nức nở. Tôi khóc vì tôi cũng vừa đổi lại di chúc của mình về việc cho tôi trở về Hà Nội sau khi qua đời và ở lại bằng cách như thế.
Hát xong, tôi nằm trên giường đúng hai tuần, vừa khóc, vừa nghĩ lung tung, vừa đau đầu, vừa bệnh tật. Chắc cơ thể tôi lúc đó đều căng lên về thể chất lẫn tinh thần, làm sao để làm được điều tôi mong ước với ekip quá đông con người.
Vì trân trọng họ nên tôi không dám kêu ca, không thổ lộ về việc tôi bị ung thư. Tôi giấu đi, không muốn nói với ai.
Người thân của tôi còn lại duy nhất là bố. Bây giờ bố biết thì bố khổ hơn tôi. Bố tôi vừa bệnh nền, bệnh phổi lẫn bệnh tim, lại 85 tuổi rồi, biết để làm gì. Những người biểu diễn với tôi mà biết thì làm sao họ biểu diễn được nữa. Mọi thứ sẽ khó có thể diễn ra suôn sẻ được".
Trước đó vào ngày 16/3 - đúng ngày sinh nhật, Hồng Nhung cũng từng chia sẻ trên Facebook cá nhân về việc muốn hòa tro cốt vào Sông Hồng.
"Trước đó 3 ngày, tôi làm di chúc với ước nguyện khi nhắm mắt mãi mãi, xin thả một nhúm tro nhỏ xíu trên sông Hồng. Tôi thấy dòng sông Hồng và tôi biết, tôi sẽ ở lại!".