Tôi là người đi chợ đều đặn — tuần 3 đến 4 lần, mua đồ quen thuộc, nấu ăn ở nhà, hạn chế ăn ngoài. Lúc nào tôi cũng tin rằng mình đã rất tiết kiệm. Thế nhưng, tháng nào cộng tiền lại tôi cũng thấy… lệch. Lệch mà không biết vì đâu.
Cho đến một ngày tôi quyết định làm một bảng chi tiêu thật chi tiết trong 7 ngày. Và đúng lúc nhìn vào con số cuối cùng, tôi tá hỏa thật sự: tiền chợ của tôi tăng thêm 35% chỉ vì 5 khoản mà trước giờ tôi không đếm vào “tiền ăn”.
Hóa ra, tiền chợ không chỉ là tiền ăn — mà là rất nhiều khoản “ẩn” mà nếu không tính, ví tiền sẽ luôn hụt.
1. Bảng chi tiêu 1 tuần – cú sốc đầu tiên
Tôi ghi tất cả những thứ mình mua, không loại trừ bất kỳ món nhỏ nào:
- rau – thịt – cá
- đồ khô
- gia vị
- đồ phụ trợ
- phí tiện đường
- đồ dùng nhà bếp nhỏ
Kết quả 7 ngày như sau:
Bảng chi tiêu 7 ngày (minh họa)
| Hạng mục | Thành tiền (đ) |
|---|---|
| Rau – củ – quả | 210.000 |
| Thịt – cá – trứng | 420.000 |
| Gia vị – đồ khô | 90.000 |
| 5 khoản ngầm | 260.000 |
| Tổng | 980.000 đồng |
Trong đó:
- 720.000 đồng là tiền ăn thật
- 260.000 đồng là tiền… không phải ăn nhưng lại mua trong lúc đi chợ
Và chính 260.000 đồng đó làm tổng chi phí tăng thêm 35%.
5 khoản ngầm đẩy chi phí tăng vọt
1) Phí “tiện đường” – nghe nhỏ, cộng lại thành lớn
Gần như lần nào đi chợ tôi cũng mua:
- chai nước 7.000
- túi khăn giấy 12.000
- 1 ổ bánh mì 15.000
- một cốc trà chanh 20.000
Những khoản “cho tiện” này tưởng như không đáng kể.
Nhưng cộng 1 tuần → 54.000 đồng.
2) Mua rau – hành – rau thơm để bổ sung vì… hết quá nhanh
Tôi thường mua ít vì sợ héo, nhưng kết quả là… lại thiếu. Đi chợ thêm chỉ để mua rau thơm, nhưng tiện tay lấy thêm vài thứ nhỏ.
→ 60.000–70.000 đồng/tuần
3) Đồ phụ trong bếp: túi zip, màng bọc, giấy bếp
Tôi không để ý rằng “tiện tay” lấy một cuộn giấy bếp hay gói túi zip mỗi lần đi chợ thực ra làm chi phí đội lên đều đặn.
→ 50.000 đồng/tuần
4) Gia vị đặc biệt – mua để nấu một món học trên mạng
Một chai dầu hào mới, một lọ tỏi phi, một gói sốt Hàn Quốc… dùng đúng 1 lần rồi để quên.
→ 45.000–60.000 đồng/tuần
5) Hoa quả ăn chơi – mua theo cảm hứng
Dưa lưới, xoài keo, mít, cóc… Đặc biệt là những hôm chợ bày hàng đẹp mắt.
→ 70.000–90.000 đồng/tuần
Gộp lại: 260.000 đồng/tuần – con số đúng bằng 1/3 tiền chợ của tôi.
Vì sao tiền chợ của tôi cứ vượt kế hoạch?
Sau khi đối chiếu bảng chi, tôi hiểu ngay 3 lý do chính:
1) Tôi đi chợ quá nhiều lần
Mỗi lần đi là một lần mua thêm. 4 lần/tuần = 4 cơ hội “tiện tay”.
2) Tôi tính tiền ăn, nhưng không tính tiền “sống”
Nhà bếp cần: túi rác, màng bọc, khăn giấy, nước rửa tay… Tất cả đều nằm trong… tiền chợ chứ không phải đồ dùng nhà cửa.
3) Tôi mua theo cảm xúc
- Thấy ngon → mua.
- Thấy giảm giá → mua.
- Thấy đẹp → mua.
Mà mua theo cảm xúc thì ví luôn hụt.
4 thay đổi nhỏ giúp tôi giảm gần 300.000 đồng tiền chợ mỗi tuần
1) Đi chợ 2 lần/tuần – cố định ngày
- Thứ 2: mua đồ chính
- Thứ 6: mua bổ sung
Giảm 70% khả năng mua đồ linh tinh.
2) Gộp tiền phụ vào một “ví riêng”
Ví “đồ phụ nhà bếp” → giới hạn 150.000/tuần.
Vượt → không mua.
3) Dự trữ 1 hộp rau thơm – không để thiếu vặt
Rau thơm thiếu → đi chợ → lại mua thêm.
Tôi đóng thành các “bộ rau” và để trong hộp thoáng.
4) Chỉ mua hoa quả theo 2 loại: ăn ngay & ăn 3 ngày
Không mua theo cảm hứng, không mua theo… giỏ đẹp.
Tỉnh ngộ: Tiền chợ không đắt – cái đắt là những khoản tôi không để ý
Sau 1 tuần nhìn lại bảng chi tiêu, tôi hiểu: Tiền chợ không chỉ là tiền ăn, mà là tiền cho mọi thói quen nhỏ xíu trong cuộc sống.
Từ ngày biết rõ 5 khoản ngầm này, tôi:
- đi chợ ít hơn,
- bớt lãng phí hơn,
- giảm được gần 1 triệu/tháng,
... và không còn hoang mang “tiền đi đâu” mỗi cuối tháng.
Tiền ăn thì không đáng sợ. Cái đáng sợ là chúng ta tiêu thứ không tính — và tính thứ không tiêu.