Bước vào tuổi trung niên, tôi vứt 100 món đồ trong 6 tháng và nhận ra: Sống nhẹ nhàng cũng là một kiểu hạnh phúc

Admin
Bắt đầu từ một danh sách nhỏ, tôi vứt bỏ 100 món đồ trong nửa năm và dọn dẹp được nhiều hơn cả căn nhà – đó là tâm trí, cảm xúc và niềm tin rằng: Sống đơn giản là đang đi đúng hướng.

Đôi khi, sự “thức tỉnh” bắt đầu từ một hành động rất nhỏ – như việc dám vứt đi những thứ tưởng như vô hại.

Bước vào tuổi trung niên, tôi vứt 100 món đồ trong 6 tháng và nhận ra: Sống nhẹ nhàng cũng là một kiểu hạnh phúc- Ảnh 1.

Tôi từng nghĩ nhà mình gọn gàng. Cho đến một ngày, tôi ngồi bệt giữa đống đồ hỗn độn, không thể tìm được văn bản quan trọng, nước mắt cứ thế rơi. Tôi nhận ra không phải tôi yếu kém, mà là tôi đang bị những thứ vô dụng chiếm lấy không gian sống – và cả đời sống bên trong.

Từ đó, tôi tự đặt ra một thử thách: 6 tháng, vứt bỏ 100 món đồ. Và nó đã thay đổi mọi thứ.

1. Danh sách bắt đầu từ một ngày mệt mỏi

- Tôi từng có tủ quần áo chật ních, nhưng ngày nào cũng than “không có gì để mặc”.

- Tôi có ba lớp lọ gia vị trong bếp, nhưng chỉ dùng muối và nước tương.

- Tôi có cả ngăn kéo đầy thuốc hết hạn, sổ ghi chú nhòe mực, dây buộc tóc hỏng...

Ngày trôi qua như thể có lớp bụi phủ trên mọi thứ. Tôi sống trong một căn hộ nhỏ nhưng cảm giác như đang kẹt trong một nhà kho.

Vậy là tôi bắt đầu lập một “danh sách dọn dẹp”, từng khu vực một, mỗi tuần chỉ cần vứt 2–3 món. Không áp lực, nhưng phải đều đặn. Tôi viết tay, và đánh dấu mỗi khi hoàn thành.

2. Danh sách vứt bỏ của tôi gồm những gì?

Tôi chia nhỏ không gian, để dễ bắt đầu:

- Tủ quần áo: Áo không mặc hơn 1 năm, quần chật, đồ mua vì sale nhưng chưa từng dùng.

- Bếp: Chai lọ hết hạn, đồ dùng mua trùng, cốc sứ mẻ.

- Bàn làm việc: bút không còn mực, hồ sơ cũ, hộp đựng trống rỗng.

- Góc cảm xúc: quà từ người cũ, thiệp cũ, vé xem phim từ 7 năm trước.

- Kệ mỹ phẩm: son màu không hợp, lọ kem gây dị ứng.

- Ngăn điện tử: tai nghe gãy, dây sạc của máy đã vứt, điện thoại không còn pin.

Tôi không dọn một lần. Tôi đặt “nhiệm vụ tuần”: tuần này là ngăn kéo bếp, tuần sau là hộp mỹ phẩm. Mỗi khi vứt đi thứ gì, tôi ghi lại cảm xúc. Bất ngờ là, sau mỗi món đồ được bỏ đi, một mảng tâm trí cũng trở nên nhẹ hơn.

Bước vào tuổi trung niên, tôi vứt 100 món đồ trong 6 tháng và nhận ra: Sống nhẹ nhàng cũng là một kiểu hạnh phúc- Ảnh 2.

3. Tôi đã vứt nhiều hơn đồ vật

Khi vứt bỏ sổ tay từ 3 năm trước, tôi bỏ đi kỳ vọng phải hoàn hảo từng ngày.

Khi chia tay chai nước hoa chưa từng dùng, tôi chấp nhận rằng: mình không cần phải giống hình mẫu lãng mạn nào đó từng ao ước.

4. Sau khi buông bỏ, cuộc sống trở nên khác hẳn

- Không gian rộng hơn: Tủ quần áo giờ dễ nhìn, dễ chọn.

- Tinh thần ổn định hơn: Không còn bực bội vì tìm đồ mãi không thấy.

- Mua sắm có ý thức hơn: Tôi bắt đầu chỉ mua khi dùng hết, chỉ giữ món mình thực sự cần.

- Các mối quan hệ cũng được lọc lại: Tôi xoá số người không còn liên hệ, ẩn bớt những đoạn hội thoại đã im lặng quá lâu.

Tôi từng giữ mọi thứ "phòng khi cần", nhưng nhận ra: giữ quá nhiều, thứ duy nhất tôi mất chính là sự nhẹ nhàng.

Bước vào tuổi trung niên, tôi vứt 100 món đồ trong 6 tháng và nhận ra: Sống nhẹ nhàng cũng là một kiểu hạnh phúc- Ảnh 3.

5. Nếu bạn muốn thay đổi, đừng chờ động lực – hãy lập một danh sách

Nếu bạn đang mệt mỏi với đống đồ quanh mình, hoặc tâm trí lúc nào cũng nặng nề, hãy thử bắt đầu bằng danh sách 100 món như tôi.

Đừng áp lực. Mỗi tuần chỉ cần bỏ vài món. Cứ đều đặn, và quan sát mình thay đổi.

Hỏi bản thân mỗi ngày: “Tôi còn thực sự cần thứ này không?” Câu trả lời "không" chính là lời mời đến một cuộc sống mới – nhẹ hơn, sáng hơn, tự do hơn.