Sống tối giản ở tuổi 50: Tôi chỉ giữ đúng 30 món trong nhà và sống bình yên hơn hẳn

Admin
Ở tuổi 50, tôi nhận ra mình không cần thật nhiều đồ để sống đủ đầy. Tôi quyết định giữ lại đúng 30 món trong nhà. Kết quả bất ngờ: nhà gọn hơn, đầu óc nhẹ hơn, chi tiêu giảm hẳn và mỗi ngày trôi qua bình yên hơn bao giờ hết.

Tuổi 50 đến, tôi chợt thấy mình mệt vì quá nhiều thứ

Căn nhà của tôi không lớn, nhưng luôn trong trạng thái… không còn chỗ thở. Tôi có đủ loại đồ đạc:

- Quần áo chật tủ

- Mỹ phẩm mở ra rồi để quên

- Đồ nhà bếp mua theo trào lưu

- Giỏ đựng, hộp đựng, kệ đựng

- Nến thơm, tinh dầu, lọ gốm, thảm trải…

Tôi từng nghĩ: “Cứ để đó, thế nào cũng dùng.” Nhưng tuổi 50 cho tôi câu trả lời thật nhất: Nhà càng nhiều đồ, tôi càng dễ mệt. Nhà càng ít đồ, tôi càng dễ sống.

Và vì thế, tôi bắt đầu hành trình tối giản - không cực đoan, không ép mình sống kham khổ - nhưng quyết tâm chỉ giữ lại những gì thực sự phục vụ cuộc sống của mình.

Kết quả: tôi rút xuống còn đúng 30 món.

Làm sao để chỉ giữ lại 30 món? Tôi bắt đầu bằng câu hỏi: “Cái này còn giúp mình không?”

Tôi không chọn 30 món một cách ngẫu nhiên. Tôi đi từng phòng, nhặt từng món lên và tự hỏi:

- Nó có giúp mình sống tốt hơn không?

- Mình có dùng nó trong 30 ngày gần nhất không?

- Nếu mất nó, cuộc sống có xáo trộn gì không?

- Mua lại có dễ không nếu một ngày mình cần?

Sống tối giản ở tuổi 50: Tôi chỉ giữ đúng 30 món trong nhà và sống bình yên hơn hẳn- Ảnh 1.

Cuối cùng, tôi rút xuống còn 30 món cốt lõi, chia thành 4 nhóm.

Nhóm 1: 10 món thiết yếu trong bếp – “ít nhưng đủ ăn đủ sống”

Tôi từng có gần 40 món bếp lớn nhỏ, từ máy ép trái cây đến nồi chiên, thớt đủ kích cỡ. Giờ tôi chỉ giữ:

1 nồi nhỏ

1 chảo sâu lòng

1 nồi hấp

1 dao lớn

1 dao nhỏ

1 thớt gỗ

1 bộ gia vị cơ bản

1 bộ bát đĩa 4 món

1 hộp thủy tinh bảo quản

1 bộ muôi – thìa cơ bản

Tôi nhận ra: nấu ngon không cần nhiều dụng cụ, mà cần nấu đều và nấu đơn giản.

Nhóm 2: 8 món quần áo “vòng quay 8 món” – tôi mặc thoải mái hơn trước
Sống tối giản ở tuổi 50: Tôi chỉ giữ đúng 30 món trong nhà và sống bình yên hơn hẳn- Ảnh 2.

Tủ đồ từng là thứ khiến tôi mệt nhất. 72 món quần áo, 20 món trong đó còn nguyên mác.

Giờ tôi chỉ giữ:

2 bộ đồ mặc ở nhà

2 bộ đi làm/đi chơi

1 áo khoác

1 bộ đồ tập

1 bộ ngủ

1 đôi giày tốt

Những món còn lại được bán – tặng – cho. Bất ngờ thay, mỗi sáng tôi chỉ mất 10 giây để chọn đồ.

Nhóm 3: 6 món chăm sóc bản thân – đủ để giữ gìn sức khỏe và nhan sắc

Thay vì 12 lọ mỹ phẩm, tôi rút còn:

Sữa rửa mặt

Kem dưỡng duy nhất

Kem chống nắng

Sống tối giản ở tuổi 50: Tôi chỉ giữ đúng 30 món trong nhà và sống bình yên hơn hẳn- Ảnh 3.

Dầu gội

Dầu xả

Sữa tắm

Tôi bỏ hết serum, mặt nạ, tinh chất dùng 1 lần rồi quên. Da tôi không tệ đi — trái lại còn khỏe hơn vì được chăm đều đặn.

Nhóm 4: 6 món thuộc về “tinh thần” – giữ chúng để nhà tôi có linh hồn

Tối giản không phải bỏ hết, mà là giữ lại những gì khiến cuộc sống ấm áp:

Một chậu cây nhỏ

Một tấm thảm mềm

Một bình nước tốt

Một cuốn sổ

Một cây bút êm tay

Một quyển sách yêu thích

Chỉ vậy, nhưng đủ để tôi thấy nhà mình có hơi thở, có sự sống, có sự nhẹ nhàng để trở về.

Chỉ còn 30 món – và đời tôi thực sự đổi khác 1. Dọn nhà nhanh gấp 5 lần

Không còn việc nhấc từng món lên để lau. Không còn đồ thừa khiến bụi bám và khó dọn.

Sống tối giản ở tuổi 50: Tôi chỉ giữ đúng 30 món trong nhà và sống bình yên hơn hẳn- Ảnh 4.

Chi tiêu giảm mạnh

Không còn bị hấp dẫn bởi sale. Không mua đồ vì cảm xúc. Không thêm “đồ dự phòng”.

Tôi giảm được 2–3 triệu/tháng mà không hề cảm thấy mình bị “cắt giảm”.

Tinh thần nhẹ đi bất ngờ

Nhà gọn → đầu óc gọn. Bớt đồ → bớt việc → bớt mệt.

Tối giản khiến tôi dễ thở, không phải “thiếu thốn”.

Tôi tận hưởng thời gian tốt hơn

Thay vì sắp xếp đồ, tôi:

đi bộ

đọc sách

nấu bữa đơn giản

gọi điện cho người thân

chăm cây

Những điều nhỏ bé giúp tôi cảm thấy bình yên hơn rất nhiều.

Tối giản không phải về số lượng – mà là về tự do

30 món không phải con số “chuẩn”, mà là con số phù hợp với tôi.

Điều quan trọng nhất mà tôi học được: Tối giản là giữ lại những gì nuôi dưỡng mình. Bỏ đi những gì khiến mình mệt.

Ở tuổi 50, tôi không cần nhiều để thấy hạnh phúc. Tôi chỉ cần đủ – gọn – và đúng thứ quan trọng.