*Dưới đây là tâm sự của những người đã thành công đạt mục tiêu nghỉ hưu sớm ở độ tuổi U40. Nhưng sau cùng, tất cả những gì họ cảm thấy lại chỉ là cảm giác nuối tiếc, hối hận tột cùng, vì đã "lãng phí" khoảng thời gian khi còn trẻ để sống tằn tiện, tiết kiệm.
Allison Nicole Longtin (39 tuổi): Có tiền nhưng không thể có cuộc sống hạnh phúc cùng người thânSau khi kết hôn, tôi và chồng đã đặt mục tiêu nghỉ hưu sớm ở độ tuổi 45. Vì có chung chí hướng, chúng tôi gần như chẳng bao giờ bất đồng trong việc chi tiêu hay quản lý tài chính.
![Tôi thực sự hối hận vì đã sống quá tiết kiệm: Có những thứ nếu bỏ lỡ, có tiền cũng không thể mua lại được- Ảnh 1. Tôi thực sự hối hận vì đã sống quá tiết kiệm: Có những thứ nếu bỏ lỡ, có tiền cũng không thể mua lại được- Ảnh 1.](https://cafefcdn.com/203337114487263232/2025/2/9/e7251a2e03a2a8aadc748ca866c78f19-17390107828432094643652-1739061782191-17390617823941138848378.jpg)
Ảnh minh họa
Động lực tiết kiệm của chúng tôi khi ấy chính là nghĩ về viễn cảnh mua được 1 căn hộ 2 phòng ngủ, khang trang rộng rãi, và sau đó chu du khắp thế giới. Thành thật mà nói, chúng tôi hoàn toàn có thể đi du lịch và chuyển tới một căn hộ tốt hơn ngay lập tức (dù chỉ là đi thuê). Nhưng vì muốn tiết kiệm và nhanh chóng đạt được mục tiêu nghỉ hưu sớm, chúng tôi đành tạm gác lại việc thực hiện những mong muốn ấy.
Hàng ngày chúng tôi chỉ đi làm rồi về nhà, cũng chẳng bao giờ đi ăn ngoài, thậm chí còn xin đồ ăn thừa ở nhà hàng để tiết kiệm chi phí thực phẩm. Cuộc sống của chúng tôi cứ tiếp diễn như vậy và có lẽ sẽ chẳng có gì thay đổi nếu như chồng tôi không đột ngột qua đời vào năm 2017.
Khi nỗi đau mất người thân đã phần nào nguôi ngoai, tôi nhận ra mình vẫn cần phải sống tiếp và hơn hết là không được phép sống quá tằn tiện, chỉ vì mong cầu tương lai đủ đầy. Tôi thấm thía điều này hơn bao giờ hết sau khi trở thành góa phụ ở độ tuổi 31.
Tôi bắt đầu học cách sống tập trung hơn vào hiện tại. Thói quen chi tiêu, quản lý tài chính của tôi cũng vì thế mà có phần thay đổi.
Năm 2020, tôi quyết định dùng toàn bộ tiền tiết kiệm và vay ngân hàng để mua một căn hộ. Đến giờ này, tôi vẫn chưa trả hết khoản vay mua nhà nhưng điều đó cũng chẳng thành vấn đề. Chí ít, tôi đã dám làm điều mà trước đây chúng tôi chỉ dám nghĩ, chẳng dám thực hiện.
Cách đây 1 năm, tôi đã quyết định sẽ đi học để thi lấy bằng lái xe ô tô. Trước đó, vì muốn tiết kiệm tiền, tôi luôn chỉ đi bộ hoặc sử dụng phương tiện công cộng.
Ở độ tuổi 39, tôi vẫn làm việc và vẫn tiết kiệm tiền, nhưng suy nghĩ của tôi về tiết kiệm không còn khắc nghiệt như xưa nữa. Tiết kiệm cũng quan trọng, nhưng sống cho hiện tại còn quan trọng hơn. Vì quá tập trung nghĩ cho tương lai, mà tôi đã bỏ lỡ nhiều điều quan trọng.
Steve Adcock (36 tuổi): Lỡ mất khoảng thời gian vợ chồng son vì kết hôn rồi vẫn… đi ở ghépTôi kết hôn năm 2014 và một trong những điều khiến chúng tôi vui mừng nhất sau lễ cưới chính là suy nghĩ "cuối cùng cũng có thể tiết kiệm được tiền" vì chi phí sống 1 mình quá đắt đỏ. Đương nhiên, chúng tôi vẫn kết hôn vì tình yêu, chỉ là cả 2 quá khao khát được nghỉ hưu sớm, nên thứ chúng tôi quan tâm không là gì khác ngoài kiếm tiền và tiết kiệm.
![Tôi thực sự hối hận vì đã sống quá tiết kiệm: Có những thứ nếu bỏ lỡ, có tiền cũng không thể mua lại được- Ảnh 2. Tôi thực sự hối hận vì đã sống quá tiết kiệm: Có những thứ nếu bỏ lỡ, có tiền cũng không thể mua lại được- Ảnh 2.](https://cafefcdn.com/203337114487263232/2025/2/9/edit-261a5692b9be16b40e57a3f22aa2a983-1739010829814291954802-1739061782852-17390617829871751345030.jpeg)
Ảnh minh họa
Ở thời điểm đó, thu nhập 1 tháng của tôi và vợ là 22.000 USD (khoảng 557 triệu đồng)- Một con số trên cả lý tưởng với phần lớn người Mỹ. Nhưng nếu không tiết kiệm, còn lâu chúng tôi mới có đủ tiền để nghỉ hưu. Vậy nên, cả 2 thống nhất dành 70% thu nhập 1 tháng để gửi tiết kiệm và đầu tư vào quỹ hưu trí.
Để xoay sở với số tiền còn lại, chúng tôi thực sự đã sống như thể mình đang là sinh viên và hoàn toàn không tận hưởng bất cứ điều gì.
Vợ chồng tôi vẫn ở ghép với những người khác để giảm chi phí thuê nhà. Tiền ăn hay cả tiền di chuyển, điện thoại cũng cắt giảm ở mức tối đa. Chúng tôi thường xuyên săn đồ giảm giá, thường là thực phẩm sắp hết hạn ở siêu thị để giảm chi phí mua thực phẩm.
Nếu được quay trở lại thời điểm 10 năm trước, có lẽ chúng tôi sẽ không chi tiêu khắt khe như vậy. Đương nhiên việc ấy cũng phần nào giúp chúng tôi thành công nghỉ hưu sớm, nhưng nó vẫn để lại chút nuối tiếc vì tiền có thể kiếm lại, còn quãng thời gian mặn nồng, hạnh phúc khi mới kết hôn thì khác. Nó chỉ xảy ra một lần trong đời, ngay cả khi người bên cạnh tôi lúc này vẫn là cô ấy, nhưng cảm xúc của một cặp đôi mới cưới sẽ chẳng bao giờ quay trở lại nữa, nhất là khi chúng tôi đều đã bước vào tuổi trung niên.
Theo CNBC